Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013
MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT NIỀM VUI
“Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui”, được
ghi “sáng tác năm 1980”, là tên một ca khúc ở mức “vừa phải” của Nhạc sĩ Trịnh
Công Sơn, với Trịnh Công Sơn. Tôi có chút phân vân, đoán định…
Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013
ẢNH THỜ
Những năm sáu mươi
người quê tôi chưa
mấy ai chụp ảnh
khai sinh ở nhà khai
tử ra đồng
người chết yên mộ
người sống yên lòng
cuống nhau mục cùng
nồi đất
núm rốn khô trong ống
tre
bao trai làng ra trận
không về
viết mấy hàng bia đắp
hờ nấm mộ
chọn Rằm tháng Bảy
làm giỗ
người hoạ sĩ già lang
bạt khắp xóm quê
dựng ảnh thờ liệt sĩ
rượu cạn đáy chai
nhập thần
vung bút vẽ
những liệt sĩ từ vô
định bước ra
khuôn mặt khắc khổ
như cha
đôi mắt lo toan giống
mẹ
vầng trán dô của chị
cái miệng vễ theo
miệng em trai…
các anh hiện dần vóc
dáng hình hài
trở về từ chân mây
góc biến
người hoạ sĩ thả rơi
bút vẽ
bức ảnh thờ hoàn
thành
lúc bố ôm ngực thở
dốc ho khan
mẹ nức nở
gọi tên con
lạc giọng…
SG, 2005 (Nguyễn Thái Sơn)
Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013
NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG LẤY CHỒNG
Tiểu
Kính Tâm từng muốn tận hưởng hạnh phúc vợ chồng
không
mơ thành Quan Âm
Một
lần Ái Ân
đêm
trăng ấy thành truyền thuyết
Thị
Nở chỉ muốn là Đàn Bà
giao
phối đủ “ba vạn chín nghìn” lần
rồi
già
rồi chết
không
sợ điều tiếng
chẳng cần nổi tiếng!
Tiên
Nữ trường sinh bất lão múa hát trong mây ngũ sắc
xiêm
y lộng lẫy ban ngày
đêm
hoen nước mắt
không
vì ai không cho ai
đẹp phí đẹp hoài
ngàn
năm trôi trong cô đơn héo hắt
làm duyên
với
những Tiên Đồng tóc trái đào
Tiên
Ông râu dài như cước
những
người phụ nữ không chồng
trứng
chín rụng như sung
hông
lẳn vịt bầu te tái gà mái ghẹ
mặn
mà đằm thắm mỏng mày hay hạt
đàn
ông vô tâm vô tình “trốn chạy” đâu đâu
trong
thân gỗ bồ đào
ẩn giấu những cây vĩ cầm
không dây
lặng câm
nở
chán lại tàn
héo
quắt những Phong lan Nghênh Phong, Hoàng Thảo…
hạt
dẻ nảy rễ vùi cỏ dại
trái
vả ứa mật trên cành
những
người đàn ông chí thú vợ con
đầy
trách nhiệm và tròn nghĩa vụ
chống
nhà khi bão canh trộm trong đêm
nắng
hạn vét ao mùa lũ chống thuyền
giúp
người đàn bà hàng xóm đơn chiếc
trẩy
dừa ngọn cây mò gầu đáy giếng
gỗ
lệch mạch cưa đinh không trúng búa
đàn
ôn liều lĩnh có con rơi vợ giấu
“ăn
xổi ở thì” dơi chao cò đậu
trồng
cây nêu ở nhà mình
đón
giao thừa ở nhà mình
bỏ mặc
những đứa Con Riêng
bánh chưng không biết gói
giò nây không biết cột
bỏ mặc
những người Vợ Hờ hắt rượu cúng ra sân
pháo
tép không dám đốt
chồng hờ vợ tạm cha chui con lẩn
chồng hờ vợ tạm cha chui con lẩn
đàn
bà trẻ con cam chịu
có
còn hơn không!...
chỉ có mười ngón
chỉ có mười ngón
gần chín chục phím đàn trắng
đen (*)
xong
dăm bản nhạc hai bàn tay mỏi nhừ tê dại
thuận
tay nhàm tai quen mắt
đánh
đi dạo lại vài trích đoạn
không
có gan làm chủ bao tuyệt tác…
nếu Thượng Đế tạo thêm Đàn Ông
nếu Thượng Đế tạo thêm Đàn Ông
để mọi
Đàn Bà “làm chủ” hẳn một người Chồng
- thôi thì
một nửa
một góc
cũng đành
cũng được!
Thế
Gian bớt bao cánh tay
đêm đêm gối đầu
đầm
đìa nước mắt
hàng
triệu Người Đàn Bà không khát thèm
suốt thời son trẻ
gánh
nỗi nghẹn ngào vào tuổi già
oằn
lưng bỏng vai cả khi không còn gì để gánh
những
người Đàn Bà không Chồng
săn
đón Đàn Ông nhiều khi chẳng vì khao khát ái ân
-
không có con cậy ai cúng giỗ
Đàn
Ông vợ đẹp con đàn
ăn nằm với người đàn bà xấu già
lỡ dở
cũng
chưa hẳn vì “ham của lạ”
Ngũ
giới
Thập
giới (*)
Phật
ở Tây Thiên
Chúa
ngự trên Trời
thương
cảm
ngậm ngùi…
Linh Đàm - Nha Trang, 18/8/2010 (NTS)
Linh Đàm - Nha Trang, 18/8/2010 (NTS)
_____________
(*) Đàn Dương cầm có tổng cộng 88 phím,
(**) Ngũ giới, Thập giới: năm điều cấm của
Đạo Phật, mười điều cấm của Đạo Công
giáo, có một
điều giống nhau: “không được giao phối với vợ (chồng) của người khác”.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)