Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

THƠ MÌNH "ĐƯỢC" NHẦM LÀ THƠ TỐ HỮU (chẳng buồn, chả vui)


Kính gửi Bạn Nguyễn Thanh Năng ntnang35@student.ctu.edu.vn

Lang thang trên “cánh rừng Mạng” mênh mông, tình cờ tôi truy nhập vào Trang Web “BÀI GIẢNG  ĐIỆN TỬ VIOLET”  http://baigiang.violet.vn/present/show/entry_id/221588/page/1, đọc bài giảng “LÃO HẠC” rất hay của Nhà giáo Kim Lan, và cuối bài giảng, trong những Bình Luận tôi đọc được Bình Luận của Bạn: Help me! BX mình muốn tìm bài thơ "thăm mộ chiều cuối năm" của Tố Hữu. Mình tìm trên google rồi mà cũng không thấy, giúp mình với!
Nguyễn Thanh Năng @ 21h:28p 01/11/09
Thưa Bạn, mọi sự nhầm lẫn, suy cho cùng, cũng là bình thường, một khi sự nhầm lẫn ấy chẳng gây tác hại gì. Nhà thơ Tố Hữu bằng tuổi Mẹ của tôi nên tôi kính trọng Cụ như kính trọng Mẹ của mình vậy, huống chi Cụ còn là Nhà thơ lớn của Dân tộc, nên sự nhầm lẫn “cực nhỏ” của bạn chẳng làm tôi buồn, nếu chưa nói thêm rằng có khi lại còn khiến tôi thấy có chút “ngọt ngào” trong đó. Bạn đã viết Mình tìm trên google rồi mà cũng không thấy, giúp mình với! Vậy thì Bạn hãy “sử dụng” đường dẫn này nhé: http://nguyenthaison1710.blogspot.com/2013/01/tham-mo-chieu-cuoi-nam-4-bai-viet.html
Chúc Bạn thật Khoẻ, thật Vui, và xin coi đây như một “kỉ niệm nho nhỏ, cũng có chút ấm áp” của chúng ta!... (NTS)

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

TIỄN ĐƯA NHÀ THƠ DUY PHI VỀ CÕI VĨNH HẰNG


                  
                 Bác Hồ uống với Bác Phi
                 Bác Hồ cười tít
                                             khoe
                                                      ly cạn rồi!...

---------
Ly bia của Nhà thơ Trần Ninh Hồ đã cạn, ly của Nhà thơ Duy Phi còn đầy...
Nguyễn Thái Sơn chụp tại Đại hội Hội Nhà văn, 8/2010

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

TẬP THƠ "KHÔNG CHỈ VÌ MỘT MÀU CỜ" (tiếp theo, từ bài 28 đến bài 36)

28. Xuôi chiều, 29. Gật đầu và Lắc đầu, 30. Tự do, 31. Nhuộm, 32. Vạn tuế, Muôn năm, và…, 33. Hai phần bảy, 34. Toán lớp Hai, 35. Bấm nút, 36. Không chỉ vì một màu cờ.


















28. XUÔI CHIỀU

 Đường 
               Xuôi Chiều
                                   Một Chiều
đi mãi
            Đường Một Chiều
                                        Xuôi Chiều
nuốt bụi lẫn nhau
hít khói của nhau
nhìn gáy nhìn lưng Thiên Hạ

Liều lĩnh 
              một 
                      lần 
                             Đi 
                                  Ngược
tiếng còi chát chúa xé tai…

chưa biết
               Mặt
                       Thật
                                 Của 
                                          Ai...

29. GẬT ĐẦU & LẮC ĐẦU

Đừng xui mọi người chỉ nhìn một hướng
phía sau lưng có đứa rút dao lắm kẻ cười ruồi!

đừng bắt mọi người đi một con đường
                            bao thập kỉ “chôn chân”
                                  những thời kì “nghẽn lối”!

đừng bắt tất cả cùng về một đích
                         đất lệch trời nghiêng…
đừng buộc mọi người phải nói giống nhau !
có dân tộc gọi “miu”,
người quê ta nói “sữa”

con tôi lắc đầu quầy quậy “chả thích thơ”
cô gái xứ Hoa Hồng 
                           cho hôn 
                                         lắc đầu
gật đầu
         - đừng mơ tưởng nữa! (*)

người vào nhà thờ xưng tội
người quỳ trước đài sen thành kính “Nam mô…”
kẻ phỉ báng Thánh Lễ
đứa phá phách đền chùa
người này tin duy tâm kẻ khác tin duy vật…
muốn tồn tại
                 Nhân Loại cần chọn lựa

hướng tới những chân trời khác nhau
đi con đường khác nhau
không gật đầu lắc đầu giống nhau
không hát một giọng 
không nói cùng lời…
Người tôn thờ Sự Thật bay về Trời
kẻ sợ Sự Thật chìm vào đất…

(*) Nhiều nước ở châu Âu, điển hình là Bungari, gật đầu và lắc đầu có ý nghĩa ngược lại với người Việt Nam


TẬP THƠ “KHÔNG CHỈ VÌ MỘT MÀU CỜ” (tiếp theo, từ bài 19 đến bài 27)

19. Trốn nợ Đáo nợ chính mình, 20. Mở cửa, không mở cửa, 21. Mớ rau & Nhẫn vàng, 22. Con Người và Loài Vật, 
23. Tiếng gà, 24. Thôi thì chờ nữa đợi thêm, 25. Nhà thơ, 
26. Chim Sâu và Chuột Nhà, 27. Chó Tây.

19. TRỐN NỢ ĐÁO NỢ CHÍNH MÌNH

Bao tản văn gạch xóa chữ nọ lấn chữ kia
mực đỏ đè mực đen
             gián gậm mối xông
                             không thể gửi in,
những câu thơ “thôi xao” đến nát nhàu
run bút run tay không viết
chưa nhớ đã phải quên
chính nhà thơ - chẳng đợi ai - bóp chết.

TẬP THƠ “KHÔNG CHỈ VÌ MỘT MÀU CỜ” (tiếp theo, từ bài 10 đến bài 18)

10. Tình câm, 11. So le, 12. Tro than, 
13. Những người Đàn Bà không lấy chồng, 
14. Chim én, 15. Ngườ ở hồ Sen Vàng, 
16. Thay thế, 17. Thần Sắc Đẹp, 18. Say - Tỉnh

10. TÌNH CÂM


Tình câm 

           Hương ươm Mật ủ
càng đau càng đượm càng nồng  
- Kiếp sau 
             Người Chờ 
                              Ta Đợi!
- Kiếp sau
               biết có hay không!...

Hà Nội, 2001
------------
Hai câu đầu của LMT “cho”, bảo viết tiếp.. 

11.  SO LE...


Ta xương rồng chẳng còn tươi
cô đơn đi lạc giữa mười ngón tay
nén lòng không mộng chẳng say
gõ đàn lỡ nhịp hát chay nhịu lời

so le ngần ấy năm trời
Người dài mượt tóc Ta vơi nửa đầu
chẳng nên cơm cháo gì đâu
nước đầy
               dây mảnh
                                  đắm gầu
                                                 giếng khơi !...
Sài Gòn, 2010

KHÔNG CHỈ VÌ MỘT MÀU CỜ

tập Thơ chưa được xuất bản, chưa có tiền in
(36 bài, 108 trang 13 x 19 Cm)


BÀI 1 - BÀI 9
1. Xưa -  Nay, 2. Một thời nghèo khó, 
3. Thầm thì, 4. Lẩm nhẩm, 5. Lạc Tràng, 6. Quên, 
7. Xe đạp cũ, 8. Đêm mưa ở Nghi Tàm, 9. Gặp trên đường

XƯA - NAY

Cha nài Mẹ, Mẹ mời Cha                                              
rượu tăm mới cất, hồng trà vừa châm     
                                                                
Mặn môi giọt giọt nuốt thầm                                                                
rượu trà ấm mộ, nhang trầm ngát bia…
                                                                               
2. MỘT THỜI NGHÈO KHÓ

Trà pha lại pha đi loãng thếch,       
rượu sắn non đắng ngắt nhạt hơi
Xuôi tay
                    trà ép quanh người    
rượu đào rưới mộ
                      cỏ tươi say mềm…

Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Chín


Khúc thứ Chín
NGŨ CUNG

Mua mớ cá lẹp
bán mủng khoai lang 
mẹ ta chị ta đắn đo
mặc cả
           trả giá
                   thêm bớt từng xu từng hào
không chịu mua đắt
chẳng nỡ bán cao 

huống gì
Cái Giá ấy 
          tính bằng 
                  Xương 
                              Máu!...

BẢN ĐỒ QUÂN SỰ

Đo đạc từ trên tàu vũ trụ
quan sát bằng máy bay
người ta lập bản đồ quân sự trên mây

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Tám

Khúc thứ Tám
CUỘC CHIẾN KHÔNG ĐỔ MÁU

“Thép đã tôi thế đấy” cháy sém
rách nát “Thánh kinh”
lính Đại học Xây dựng
chia động từ tiếng Nga
    trên giấy gói lương khô “Bảy lẻ hai” (702)
lính Sài Gòn rớt tú tài
viết từ vựng Anh ngữ khắp bao thuốc Quân Tiếp Vụ...”

NHỮNG TRẬN ĐÁNH TRONG IM LẶNG
Ngót bốn mươi năm trước
nơi này chứa mấy ngàn quân lính hai bên
nay đông gấp nhiều lần
những bộ xương
khúc xương tro xương
chẳng cần nhiều không gian như khi sống

không còn sống nhưng không chết nữa
như nắng mưa - linh hồn bất tử
không đòi phong thánh thần
không cần dựng tượng đài lăng tẩm
mọi danh tụng danh xưng chỉ người sống mới cần

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Bảy

Khúc thứ Bảy
CHẾT TRẺ

“…chết nhiều khi không hiểu tại sao
chảy hết máu hay vì đói khát
chết mà không biết chết lúc nào
cây rừng lớn dần dâng võng lên cao
thịt rữa nát - võng dù còn bền chắc
võng rung cùng cây võng chao theo gió
xương đen - nắng nỏ
cốt trắng - gội mưa…”

LINH HỒN

Trẻ nhà quê
tóc thả trái đào, áo nâu quần cộc
ra đường cái quan túm vạt áo cha
lớn ngộc còn nhay ti mẹ
mẹ đi cấy sớm mẹ về chợ khuya lại bú tí bà
vú bầu vú mướp không còn mùi sữa

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Sáu

Khúc thứ Sáu
CHẲNG NỠ TRÁCH DÒNG SÔNG

“…Đằng Giang tự cổ huyết  do hồng"
 năm Nhâm Tý - Bảy hai (1972)
máu binh sĩ Sài Gòn trộn máu Giải phóng quân
đỏ ngầu nước sông Thạch Hãn 
ướt sũng gạch vụn Cổ Thành!

Trịnh - Nguyễn phân tranh
sông Gianh ngót trăm năm chia đôi đất nước 
hai mươi năm 
sông Hiền Lương hứng trọn nhát đao
chặt lãnh thổ thành hai khúc
MIỀN BẮC
                  nằm
                      ngoài Bắc
MIỀN NAM
                   
                   trong Nam !…

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Năm

Khúc thứ Năm
HÌNH NHƯ AI CŨNG KHỔ

“…Người Việt chẳng sợ ai 
chỉ sợ lẫn nhau
và sợ chính mình !...”

NHẰN VỎ TRẤU NUỐT HẠT GẠO
Đã mấy triệu năm
dòng điện ngủ vùi trong lưu tốc sông Xêsan sông Đà
dầu ứ đọng trong các địa tầng
dưới thềm lục địa
chủ Pháp cũ giám đốc Việt mới vét sạch sành sanh
những vỉa than lộ thiên Hồng Gai Cẩm Phả
chỉ còn than béo than non ăn ngầm
                                               thăm thẳm đất sâu

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Tư

Khúc thứ Tư
TIẾNG VIỆT

“…chữ  Việt thời chúng tôi sống
én bay ngược gió cá lội ngược sông               
tiếng Việt thời chúng ta sống
hoạ mi hót trong bão dông…”

1
Học tiếng rơi cành cây
âm thanh chùm quả rụng
nước chảy mây bay vượn hót chim gù
tiếng sóng thét gào biển bão
rừng tre cọt kẹt “ma đưa”…

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Ba

Khúc thứ Ba
HOÀ BÌNH CHIẾN TRANH - ĐÀN ÔNG & ĐÀN BÀ

“…Thập kỉ Sáu mươi
Thập kỉ Bảy mươi
đêm dài như tháng
tháng bằng cả năm
đàn bà sợ tuần rụng trứng
đàn ông uổng phí tinh trùng…”

 NGƯỜI ĐÀN BÀ CÓ CHỒNG TRONG NHÀ

Sống với nhau nửa tháng chồng vào Vệ quốc
xa cách chín năm trời vợ ngót ba mươi
chiến thắng Điện Biên anh xuất ngũ về quê
người lính nào chẳng muốn “nghỉ phép” suốt đời như thế

thoả sức đắp bù
                   “ăn giả bữa” cả đêm
                                           “ăn vã ăn vụng” suốt ngày
có khi mong trời mưa muốn cả làng đi vắng
vợ chồng nhìn trộm nhau
                                      xấu hổ…
                                                 không dám tin là thật

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Hai

Khúc thứ Hai
MẸ NHẰN HẠT NA, CHA NHAI DẬP MÍA

“…những người làm Cha Mẹ 
có con ra trận có con tử trận
chết mòn chết dở bao lần
trước khi chết thật…”

01

Anh không rơi từ ngọn cây
em không lẫy ra từ ruộng nẻ
như hai kẻ hành hương ngụp lặn nước thiêng sông Hằng
nuốt giọt cam lồ uống rượu tàn nhang
giật mình bừng tỉnh
không phải lời niệm Phật
không lẩy ra từ Cựu ước, Tân ước, Coran, Địa tạng
tiếng nói tự đáy lòng
- ta yêu nhất Mẹ Cha !

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Trường ca CHIẾN TRANH - CHÍN KHÚC TƯỞNG NIỆM: Khúc thứ Nhất


Khúc thứ Nhất: BIÊN THUỲ
Khúc thứ Hai: MẸ NHẰN HẠT NA CHA NHAI DẬP MÍA
Khúc thứ Ba: HOÀ BÌNH CHIẾN TRANH - ĐÀN ÔNG VÀ ĐÀN BÀ
Khúc thứ Tư: TIẾNG VIỆT
Khúc thứ Năm: HÌNH NHƯ AI CŨNG KHỔ
Khúc thứ Sáu: CHẲNG NỠ TRÁCH DÒNG SÔNG
Khúc thớ Bảy: CHẾT TRẺ
Khúc thứ Tám: CUỘC CHIẾN KHÔNG ĐỔ MÁU
Khúc thứ Chín: NGŨ CUNG

Khúc thứ Nhất
BIÊN THUỲ
“…không cần Đảng A Đảng B
Đảng C càng không cần
chủ tịch
            thủ tướng
                       chẳng để làm gì!
không nghị sĩ nghị viên
                     - nghị viện thành vô nghĩa...

01

Nhìn từ Vũ trụ
Trái Đất sáng như khối pha lê
xanh biếc
tuyệt đẹp
hành tinh dậy thì tươi nhuần màu mỡ
chưa sôi nước mắt nóng hổi xót cay
chưa phơi xương trắng chưa tuôn máu đỏ

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

thôi đành để Gió cuốn đi (bài thơ tôi thích)


TẬP THƠ "TÊN RƠI TRƯỚC MẶT": (phần I, bài 01 - bài 09)

Nhà Xuất bản Quân đội Nhân dân, 2007
1/ Không thể, 2/ Trận giả trận thật, 3/ Ảnh thờ, 4/ Chị tôi, 5/ Kỉ niệm ở rừng, 
6/ Mây trắng,7/ Bạch Tuyết ở Trường Sơn, 8/ Biên thùy, 9/ Hỏi giá trước, 
10/ Kẻ hủy diệt, 11/ Một thời cổ tích,12/ Đừng quên, 13/ Xứ Bắc, 14/ Chợ quê, 
15/ Trường huyện vùng chiêm, 16/  Tiếng đêm,17/ Ngậm ngùi, 
18/ Hải Vân Tây, 19/ Về Bắc, 20/ Bài thơ tình ở Hà Nội, 21/ Một nửa đi tìm,
22/ MùaThu gặp lại 23/ Từ giã chính mình, 24/ Dỗi hờn, 25/ Hai nhà, 
26/ Tin nhắn, 27/ Thơ vui tặng mình, 28/ Bèo, 29/ Vòng tròn vô định, 
30/ Tên rơi trước mặt, 31/ Độc thoại,32/ Nói thầm, 33/ Oan khiên, 
34/ “Nhà tình nghĩa”, 35/ Ngựa tàu cau, 36/ Ba mươi sáu chữ, 
37/ Nuốt lời xin lỗi, 38/ Gặp nấm mộ người cùng quê ở Tây Nguyên, 
39/ Mả tù, 40/ Hoa Quỳnh, 41/ Nghệ Sĩ, 42/ Buồn vui, 43/ Thời gian, 
44/ Bạn thơ nghèo, 45/ Thơ & người làm thơ 

1. không thể

 - Ai chẳng thế...
 - Nhưng tôi không thế !...

 chỉ vì mình không thể như ai

2. trận giả trận thật

Tàu chuối làm kiếm
bẹ dừa uốn cung tên
chia phe địch phe ta mải mê chơi trận giả
bãi sông hoá chiến trường
trâu bò thành chiến mã

sau những trận đánh
mấy đứa tử trận nhỏm dậy toét miệng cười
bên thua làm ngựa bên thắng nhong nhong cưỡi
cùng mở tiệc khao quân
cua nướng, ổi xanh chấm muối…

                              O

Một thời chiến tranh mấy thời thiếu đói
sau bữa ăn bọn trửe vẫn thèm cơm
mười bảy tuổi hành quân dọc Trường Sơn
dép rộng rút quai, quần dài xén ống
những người lính vừa đi vừa lớn…

ngày nào chơi trận giả
                          bây giờ đánh trận thật
lựu đạn gang lạnh toát - không là bưởi rụng
súng AK thay khúc tre non
xưa choảng nhau bằng gốc rạ vốc bùn
những viên đạn gioè xé tan lồng ngực
mảnh bom găm đứt ruột
mìn cóc phạt gãy chân
mực mồng tơi vương vạt áo học trò
máu nóng đỏ ướt đầm áo lính

ngày nào ham chơi trận giả
mẹ cha quát mắng đét roi
đánh trận thật, những người con chết thật
mẹ cha khóc dập khóc vùi
chiến tranh không phải trò chơi con trẻ !

3. ảnh thờ

Những năm sáu mươi
người quê tôi chưa mấy ai chụp ảnh
khai sinh ở nhà khai tử ra đồng
người chết yên mộ người sống yên lòng

cuống nhau mục cùng nồi đất
núm rốn khô trong ống tre
bao trai làng ra trận không về
viết mấy hàng bia đắp hờ nấm mộ
chọn Rằm tháng Bảy làm giỗ
người hoạ sĩ già lang bạt khắp xóm quê
dựng ảnh thờ liệt sĩ
rượu cạn đáy chai
nhập thần
vung bút vẽ

những liệt sĩ từ vô định bước ra
khuôn mặt khắc khổ như cha
đôi mắt lo toan giống mẹ
vầng trán dô của chị
cái miệng vễ theo miệng em trai…
các anh hiện dần vóc dáng hình hài
trở về từ chân mây góc biến

người hoạ sĩ thả rơi bút vẽ
bức ảnh thờ hoàn thành
lúc bố ôm ngực thở dốc khô khan
mẹ nức nở gọi tên con lạc giọng…

SG, 2005

4. chị tôi

Sáng đi chợ Tết tối lên chùa
áo vừa cắn chỉ tóc đương khô
cơm canh đã nguội trên bàn cúng
chị ngồi như đá đợi giao thừa

mèo cuộn trong lòng cún dưới chân
gió đêm chớm lạnh bếp nguội dần
cành đào hết nụ hoa bung cánh
bấm tay đếm ngược những mùa xuân

Cái thời chanh cốm ở Trường Sơn
chị tôi đằm thắm nhất cung đường
khiến núi si mê rừng ngây dại
lấy hết dung nhan chiếm sắc hương

một bàn một ghế một chăn đơn
nắng vênh cánh cửa gió lệch giường
quanh năm đã vắng xuân càng vắng
chẳng dám ngôig lâu trước tấm gương

bói Kiều mùng một Tết dược may
 tre nổi chồi măng én gặp bầy
quà xuân mừng chị tranh em bé
chị ôm tờ giấy chợt run tay.
                                  
Tháng 1 - 1999

5. kỉ niệm ở rừng

Thưở ấy ở rừng
em như cây trúc xinh chưa đủ lá cành
anh thật thà như khoai chiêm đầu vụ
mười bảy tuổi
áo con gái con trai cùng màu cỏ úa
khôn lớn với rừng xanh thương nhau ở rừng xanh
nụ hôn lính nồng nàn vụng dại
chưa quen hát tình ca
thuộc làu khúc quân hành

cách nửa vạt rừng suốt mùa khô không gặp
em sạp nứa nhà hầm anh mắc võng rừng lim
Trường Sơn ngày bọn giặc trời quấy đảo
bộ đội Đường mòn làm chủ Trường Sơn đêm

những cô gái hao hao vóc dáng em
mặt nhoà bụi đất khói bom
mờ ảo đêm đêm lưng thon áo trắng
bên vách núi bên hút sâu vực thẳm
các em như bày tiên áo trắng dẫn xe nhích bánh qua cầu
ánh trăng muộn xuyên tán rừng săng lẻ
mờ đục ánh đèn gầm chẳng dễ nhận nhau

những chiếc xe ba cầu tránh đạn cháy trơ khung sắt
bom hơi thổi bay nóc hầm
bom khoan xuyên mặt đường nổ thầm trong đất
sức vóc như các anh còn vẹo siêu sau cơn sốt rét
bao cô gái mềm yếu như em nằm lại khắp rừng
mưa mục gỗ bia lũ mxoá mộ phần

                                              O

Chỉ những nụ hôn lính nồng nàn vụng dại rồi xa
xa mãi…
hết chiến tranh anh về quê em
buồng cau cột nhiễu điều hũ rượu trùm lụa đỏ
tìm mẹ cha nhận quê nhận họ
cha mẹ vợi bớt nỗi đau trong lòng
con gái bạc phận đã có người nhận làm chồng

cha chèo thuyền đưa anh ngược sông Cầu mùa lũ
sách vở học trò
áo khăn em một thời thiếu nữ
chìm vào nước sông…

1999 - 2006

6. mây bạc

Trường Sơn một thời không thể nào quên
những binh đoàn sống dưới rừng hoang
xa Trời gần Đất
ngủ đứng ngủ treo
lính trẻ lưng còng dáng lệch
mười chín, hai mươi tóc đã trắng đầu

cô gái thanh niên xung phong tóc rụng da nhàu
những năm ở rừng bàn tay không ai nắm
nhìn bầy vượn bế con gạt thầm nước mắt
đêm đêm dây võng xoắn đứt vỏ cây
chuyền nhau lược gãy soi chung gương rạn
tuổi xuân mòn vẹt mỗi ngày

thức ăn gắp trước canh nhạt chan sau
mặc áo mới mỗi khi lên sạp nứa
chẳng thể tránh thứ bom toạ độ
thường rơi bất thần giữa giấc ngủ bữa ăn

mảnh bom phạt ngang
rắn độc quấn chân
chất độc da cam ngấm vào cây cỏ
xe chạy thâu đêm
đường mòn thành đại lộ
đồng đội tôi sống chết bám đường
giữ xương sống Trường Sơn
khơi huyết mạch Trường Sơn

O

Rừng trụi lá mầm non lại mọc
những hố bom năm tháng sẽ lấp đầy
hai chục ngàn lính Trường Sơn ngã xuống
núi rừng mềm đá lệch cây

đom đóm chập chờn bay như sao rụng đầy trời
chim đa đa nhớ nhà hót thâu đêm trăng sáng
những loài phong lan lạ chưa có tên
lặng lẽ nở lặng lẽ tàn
đợi Mùng Một ngày Rằm mỗi tháng

con đường huyền thoại Trường Sơn
năm tháng nắng mưa xoá dần dấu vết
hai chục ngàn linh hồn bất diệt
 - Lá Xanh ngang cây
                                Mây Bạc lưng trời…

7. Bạch Tuyết ở Trường Sơn

Mười sáu tuổi em sống với rừng
áo thanh niên xung phong rộng như đi mượn
em thành Bạch Tuyết ở Trường Sơn
vá may múa hát nấu cơm
các chị các anh sốt rét trọc đầu
dành cho em chùm hạt dẻ ít gai
mảnh tổ ong lắm mật
xếp em ngủ ở góc hang đẹp nhất
tóc em vẫn đen dài
mọi người nhìn vơi mệt nhọc
mụ phù thuỷ trong cổ tích cưỡi chổi
                             giờ ngồi máy bay
hoàng hậu mẹ ghẻ nông cạn
bọn giặc lái cao tay
quả táo tẩm thuốc độc lộ rồi
          thay bằng bom bi ổi dứa
chiếc lược ma không hại được em
hoá thành đạn hai mươi li, tên lửa

khúc suối vắng giữa vạt rừng săng lẻ
nước trong ngầm chảy giữa tán cây xanh
em tiên nữ tắm trần huyền thoại
gió ngẩn ngơ quên lay động lá cành

suối đổi dòng sau chùm bom toạ độ
đá thành vôi cây cháy thành than
tìm em sàng đất tìm em lọc nước
những mảng tóc dính da sợi cháy quăn
                                  sợi còn đen mượt

nhẹ bẫng cánh võng rát bỏng đòn khiêng
lèn vào mộ thật nhiều hoa
bồ kết dại bưởi rừng nước mắt…
chiếc quan tài nhỏ như hộp thư bưu điện!

đất nước yên bình đồng đội sẽ thay hoàng tử đón em
bảy chú Lùn hiện ra từ cổ tích
nhập vào đoàn quân đi dọc Trường Sơn…

SG, 1999

8. biên thùy

Mấy năm chốt đỉnh núi cao
bữa nay làm lễ “hạ sao” trở về
quê hương từ buổi ra đi
nào ai dám chắc ngày về hôm nay

bạn tôi người rụng cánh tay
người mòn cặp mắt nhìn ngày ra đêm
người còn để lại dòng tên
bát ăn thành bát nhang trên đỉnh gò

tay còn loang mực học trò
vẫn hằn vết tím sừng bò sau lưng
thương cha nhớ mẹ rưng rưng
bao người nằm lại núi rừng biên cương

gió Đông - Bắc giật từng cơn
bây giờ giá buốt còn hơn thuở nào
chập trùng rừng thẳm núi cao
xương trắng bạc núi, máu đào nhợt cây

đã từng bùi ngọt đắng cay
đã từng cởi áo tháo dày nhường nhau
hết thương dấp lối dỡ cầu
sao đành xả đạn vào nhau hả người!

ngày xưa binh lửa tàn rồi
dân nào nước ấy sách Trời đã phân
gái Nam trai Bắc kết thân
bền lầu Đồng Tước vững chân âu vàng

hiếu hoà nước thịnh dân an
đã toàn quốc thể lại tan quốc thù
vàng sao
        đỏ một sắc cờ
khi nao mới hết hận thù
khi nao ?...

Biên giới phía Bắc, đầu Thập kỷ Tám mươi

9. hỏi giá trước
Tặng những nhà thơ mặc áo lính cùng thời

Giải phóng Sàigòn chúng mình chưa tam thập
những nhà văn trung uý trẻ căng súng ngắn xệ hông
trước khi ăn hỏi giá, nước máy rót bi đông
nghèo quá thể nên thương nhau hết dạ

buồn khi chưa tên tuổi, buồn cả khi danh giá
ngày vỗ tay rào rào, đêm mới thật cô đơn
biết thế nào là thiệt là hơn
kiếp thi sĩ giời đầy đau nhiều vui được mấy

vẫn cứ làm thơ, ngắn dài nhiều ít
tạ ơn đời cho ít chữ dắt lưng
xa cách ngàn cây số mây năm mới gặp nhau
xem thơ biết buồn vui ấm lạnh…

kỷ niệm đại thắng mùa xuân này ta xấp xỉ sáu mươi
kỷ niệm năm mươi năm - nghấp nghé tám chục rồi
cầu giời máy bay đừng chết máy trên mây
tàu đừng trật đường ray thuyền dọc đò ngang đừng đắm
không bị ung thư liệt tim chảy máu não
để còn làm thơ thêm mấy chục năm
để chống gậy đi xem duyệt binh kỷ niệm giải phóng
  miền Nam lần thứ bảy mươi lần thứ một trăm

râu dài bạc phơ ướt đẫm nước phở, rượu bia
ta đánh chén mừng thọ nhau không cần hỏi giá trước…

Sài Gòn, Rằm tháng Giêng năm Đinh hợi - 2007