Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

TẬP THƠ “KHÔNG CHỈ VÌ MỘT MÀU CỜ” (tiếp theo, từ bài 19 đến bài 27)

19. Trốn nợ Đáo nợ chính mình, 20. Mở cửa, không mở cửa, 21. Mớ rau & Nhẫn vàng, 22. Con Người và Loài Vật, 
23. Tiếng gà, 24. Thôi thì chờ nữa đợi thêm, 25. Nhà thơ, 
26. Chim Sâu và Chuột Nhà, 27. Chó Tây.

19. TRỐN NỢ ĐÁO NỢ CHÍNH MÌNH

Bao tản văn gạch xóa chữ nọ lấn chữ kia
mực đỏ đè mực đen
             gián gậm mối xông
                             không thể gửi in,
những câu thơ “thôi xao” đến nát nhàu
run bút run tay không viết
chưa nhớ đã phải quên
chính nhà thơ - chẳng đợi ai - bóp chết.

con lớn chưa có việc làm
con nhỏ sắp thi đại học
những suy nghĩ dằn vặt không thoát xác thành chữ thành lời
hóa sỏi mật u dữ u lành ẩn vào gan ruột
quá “chín tháng mười ngày” không rời bụng mẹ
những bào thai ngạt thở “chết lưu”…

con lớn có việc làm
                       - cố giữ chỗ làm
con nhỏ đậu đại học
                     - còn thi tốt nghiệp
bút khất nợ giấy
             giấy trốn nợ người
ta đáo nợ quỵt nợ chính mình
thuyền độc mộc quẩn trong vũng hẹp…

Hà Nội, 11/2009

20. MỞ CỬA…

Vợ chồng cãi tranh quyết liệt
ngay từ khi buộc phải sống chung :
 - mở cửa?
 - không mở cửa!

lão chồng già ghét gió
sợ nắng sợ cả mưa
xa lánh chim muông cây cỏ
chốt cửa ban đêm
khép cửa ban ngày
gỗ mục
           củi ướt
                       khói cay
mưa từng giọt
               từ nóc nhà
                           giột xuống

ăn nửa bụng
khí trời dè xẻn
người lớn còm nhom
trẻ con sài đẹn
bố đần độn chồng vũ phu
con dại vợ yếu còn biết làm gì!

bát ngát trời xanh
lồng lộng bốn phương gió lùa
 - mở cửa!
 - không mở cửa!

Sài Gòn, 1987

21. MỚ RAU VÀ NHẪN VÀNG

Tạo hóa sinh muôn loài
đáng là cây cho làm cây
đáng là vàng cho làm vàng
đất cát
         chỉ có thể là đất cát…
không thể khác

Cùng một máy in
cùng một cuộn giấy
cùng thứ mực in đen đỏ xanh vàng
người ta in
những tờ một triệu
những tờ năm trăm
năm chục
một ngàn…

Cùng một máy in
cùng một cuộn giấy
cùng thứ mực
người ta có quyền định đoạt
mảnh giấy này mua được mớ rau
mảnh giấy kia sắm được nhẫn vàng!

Đất cát
làm đất cát
không thể khác!

22. CON NGƯỜI VÀ LOÀI VẬT

Nghi gà “cúm A” lợn mắc “tai xanh”
ngờ trâu lở mồm ngại bò long móng
chỉ mới nghi ngờ thôi
đã đang tâm thiêu chết
                            chôn sống!

loài vật đáng thương tội nghiệp
ốm bị chôn bị đốt
khỏe
       chọc tiết lột da

- ngốc hơn bò
- bới như gà
- cái đồ khuyển mã!...
loài vật hiền lành chịu bao điều tiếng
nhường con người những gì hay ho tốt đẹp

lợn không chôn sống nhau
trâu không giết hại bò
vịt không nỡ lùa gà xuống huyệt
khuyển mã không nhốt nhau
                 trại giam công khai
                                nhà tù kín…

con người 
       - “động vật cao cấp”
                  - "sinh vật biết tư duy”
tự cho mình khôn ngoan
tốt đẹp
quên rằng mỗi khi vào rừng rậm
phải “nhờ” chó...dẫn đường...

Sài Gòn, 27/5/2009

23. TIẾNG GÀ

Đã có thời tôi say mê làm thơ ca ngợi tiếng gà
gà liếp chiếp trong địa đạo
gà le te đẻ trứng quanh ụ pháo
bom nổ ngoài bến phà
                       gà cục tác bên tai
lại ngỡ tiếng gà át tiếng rền bom tấn (!)

vịt bầu đẻ trứng ban đêm trên nền đất ẩm
công mái mải mê ấp trứng trong bụi tre ngà
rùa non phá tung vỏ trứng từ cát chui ra
âm thầm
lặng lẽ...

chẳng nỡ trách gà
gà mái xưa nay vẫn thế
chỉ lạ cho mình
có một thời ngây ngô còn hơn con trẻ...

24. THÔI THÌ CHỜ NỮA ĐỢI THÊM

Hai năm “tử nhật” Hà Tây
rồi ra, cứ đến tiết này lại đau
hội vui “bát nhất” nước Tầu
lại trùng với nỗi bể dâu Xứ Đoài (*)

Vẫn áo nhuộm vẫn ngô khoai
Sài Sơn lở núi, Suối Hai lũ tràn
còng lưng đá đẽo, mây đan
Bối Khê mẻ tượng, Trăm Gian xiêu chùa

Lụa tằm còn có ai mua?
nón Chuông chắn nắng che mưa mấy người?
bạc năm đánh đổi vàng mười
mẹ ta khóc khóc cười cười giữa đêm

Thôi thì đợi nữa chờ thêm
biết đâu chân cứng đá mềm
biết đâu…
bể dâu ngóng đợi bể dâu
phượng hoàng rũ lửa, cất đầu, lại bay

Thôi đành ngóng tháng mong ngày
may ra lại có Chúa ngay, Tôi hiền
Sơn Thần về lại Tản Viên
vuông tròn
                rũ sạch oan khiên
                                            Xứ Đoài!

Sài Gòn, 31/7/2010
-----------------------
Ngày 1/8 hằng năm (Bát Nhất) Trung Quốc kỉ niệm Ngày Thành lập quân đội
Ngày 1/8/2008: Hà Tây bị sáp nhập vào Hà Nội.

25.  NHÀ THƠ

Hết ngày
chẳng làm được việc gì có ích
mười hai tháng sắp cạn
lại một năm uổng phí
buông xuôi....

rồi cũng sẽ trôi qua một Đời
sau bao Tháng cân nhắc đắn đo
                         những Năm dài rụt rè
                                  nhiều Thập niên e ngại
Xuôi - Ngược
                  Đỏ - Xanh
                               Phải - Trái ?...
mực tím mực đen bút sắt bút bi
một đời nhà thơ
                   trăm lọ mực mấy ngàn cây bút
nhưng không thể nhưng không được lấy máu mình để viết !                                                 

mấy trăm năm
Thiên hạ còn khóc Tố Như
ngàn nhà thơ hơn mình như mình
chẳng lẽ phí hoài vô tích sự
vài tháng vài năm
              và cả khi đang sống
                                 đã không ai nhớ...

Hà Nội, 11/2009


26. CHIM SÂU VÀ CHUỘT NHÀ

Chim Sâu bé nhỏ
chân vàng mỏ nâu lách chách trên cành
tìm trứng bắt sâu tháng ngày mê mải
trên cây vải chín
quanh chùm khế xanh…

mặc kệ lệ ứa mi em
xá chi lửa toé mắt anh
nhiều kẻ đuổi bắn chim
chim run rẩy bay đi không trở lại…

trái bàng chín vàng trái bàng chín nẫu nảy mầm trên cỏ
không tìm thấy đất
                               rễ bàng chết khô!…
      
bịt lỗ thủng trên mái, trên vách
gỡ giàn mướp, dây phơi 
                                  vẫn có chuột trong nhà
đóng cửa sổ khép cửa đi
                                    - chuột vẫn vào ra
ngang nhiên sinh con đẻ cháu

mấy chục năm trước chuột còn non ta vẫn trẻ
thời gian qua đi
chúng càng nghênh ngang béo tốt bảnh chọe
ta gầy guộc
già…

tiếng mèo từ máy ghi âm vẳng ra
ta vặn mũi ngao ngao giả tiếng mèo trong cuống họng
cả tiếng mèo mướp mèo mun - mèo thật
chuột vô can
mèo vẫn vô tư…
mèo thành Tom chuột hoá Jeri
chuột không giống chuột xưa
mèo thời nay đã khác!

chuột Đồng ở ngoài đồng
chuột Cống quanh năm chui cống
no nê ấm áp bình yên ngạo nghễ ngạo mạn
                              - vợ chồng con cháu lũ lĩ Chuột Nhà
đua nhau khoét bánh trên bàn thờ
che chắn nhau trong tủ kính
lọ hoa… 

27. CHÓ TÂY

Đánh giặc mười sáu năm         
chuyển ngành về thành phố   
bụng bạn tôi lỗ chỗ                  
vết mổ lẫn vết thương              

ngực sáu bảy huân chương       
túi dăm bằng dũng sĩ                
chứng chỉ cũng dăm tờ             
khốn nỗi, nghèo quá thể           

gạo củi giá chợ đen                  
mua bao nhiêu tùy thích          
không hộ khẩu hộ tịch            
bao năm trời long đong          
                                                  
hai bố con đèo bòng                 
cơm bữa no bữa đói                 
con thất học lông nhông          
bố đơn từ mòn mỏi  
                   
ngày bạn về thành phố             
mang theo ả chó tây
chó lớn nhanh, láng mượt        
xem chừng “hạp” nơi đây       
                                                            
không phải “kế hoạch hóa”
nên chó sanh lia chia
bụng vẫn còn nhu nhú
ông nọ mách bà kia

con được vào nhà khách
con canh giữ ủy ban
con bảo vệ  ông kẹ               
con chạn cửa trại giam...

bạn tôi được thơm lây
bố con thành "nổi tiếng"
khách gần xa tìm đến
ra thế
            chó nuôi người!

chó mẹ đâm khinh khỉnh
ra ý trách chủ nghèo
mỗi lần “thị” ra phố
lắm ánh mắt nhìn theo

không hộ khẩu hộ tịch        
con thất học lang thang
quét chợ rồi “lượm bịch”
bố cũng mất việc làm
                                               
bạn định rời thành phố
trở lại sống ở rừng
cầm nắm tiền bán chó
bố nhìn con rưng rưng…

In trong chùm thơ tại Tuần báo Văn Nghệ TP. Hồ Chí Minh, 1988


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét