36. ba mươi sau chữ
Anh
nhà phê bình
chỉ quen bình
chẳng thấy phê ai
có đến mấy trăm người
được đưa vào sách này báo nọ
đưa anh đến Đài Hóa
thân Hoàn Vũ
phần đông là người
chưa được anh khen lấy một lời…
37. nuốt
lời xin lỗi
Giải toả mặt bằng
chỉnh tranh đô thị qui hoạch không gian
nền nhà ngói trăm năm
tứ đại đồng đường
mất dấu trong khu chế suất
tái định cư
chót vót tầng cao mấy
thước dọc ngang
con trai vỡ tiếng con
gái dậy thì
vợ đến cữ năm mươi da
thịt nở nang chân tay vụng dại
ghế ngồi cưa chân bàn
viết liền giường
bát hương bớt đi tủ
thờ nhỏ lại
không còn chỗ cho ba
lô mũ áo tăng võng một thời Quảng Trị
ngậm ngùi bán phế
liệu xe đạp đầm Thống Nhất
còn nguyên biển số, trung thu này đủ
năm chục tuổi xe
không quên cắt kéo
dọc dao tờ giấy đầu mỗi tập thơ, tiểu thuyết
lời đề tặng kêu rên
trong lửa
tên người cho sách
nhận sách uốn lượn thành khói cháy vụn ra tro
tác phẩm đầu tay,
tuyển tập cuối đời
sách tặng sách biếu còn nhiều
ta lại nhả câu cảm ơn
nuốt lời xin lỗi
O
Hình như tập thơ ấy
anh
dồn nén
chứa chất
hình như bao tải sách
ấy tôi vác xuống cầu thang mới buổi trưa chủ nhật
hình như từ tuần ấy
trong bệnh viện anh phải thở ôxy
hình như mấy bữa sau
ở tòa soạn báo ngoài Hà Nội
tổng biên tập cắt đặt
phân công bài, ảnh
chuẩn bị tiễn anh đi
!...
SG, 7 - 2007
38. gặp Nấm Mộ người cùng quê ở Tây Nguyên
Chị tháng Bảy tôi
tháng Mười
sinh cùng năm, cũng
gốc người Nam Sang
rừng cao su lá ngập
vàng
mảnh bia mờ chữ chân
nhang nhạt màu
tha hương thân phận
như nhau
đá lăn khỏi núi quả
cau rã buồng
đời người như chỉ
treo chuông
biết rằng dài ngắn
tròn vuông thế nào
quê nhà thóc kém gạo
cao
người lên Hồng Quảng
kẻ vào Đắc Nông
đành rằng ruộng hẹp
người đông
thiếu đâu dăm thước
đất đồng chị ơi !
ngổn ngang vải nát
ván thôi (*)
nước dâng nửa huyệt,
cát bồi lưng bia
người thân đã đón chị
về ?
gạch Châu Sơn, đá
Kiện Khê “lập nhà”
gò cao dứa ngộ trắng
hoa
đất nâu ấm cốt phù sa
mát hồn
trăng rằm đọng vũng
đường thôn
trầu không hụt lứa,
cau non vooi cằn
lang bang tất tưởi
nhọc nhằn
áo mặc dẫu ấm, bát ăn
dù đầy
mình như thuyền mộc
thương cây
rồi ra cũng nhẩm tính
ngày về quê…
Phương Nam, 1998
----------
----------
(*) Ván quan tài sau
khi cải táng
39. mả tù
Một đàn gọng vó chèo
đò
dăm con nhái bén thập
thò miệng hang
“đầu thừa đuôi thẹo”
nghĩa trang
“rào thưa nẻo tắt”
dọc ngang trâu bò
Thanh Minh còn thấy
xanh ngô
mưa Ngâu tháng Bảy
nhấp nhô nổi chìm
Mộ Phần chẳng thấy
tuổi tên
dăm ba chữ số vạch
trên ván thùng (?)
hỏi “sao chỉ đắp lưng
lưng” ?
rằng “nông choèn tiểu
đất chừng ấy thôi !”
trẻ - già
trai - gái
ngược - xuôi ?
“đã nằm góc ấy chỉ
người trại giam !”
cỏ khâu ngoi nước úa
tàn
Kiếp Người còn lại
Nhân Gian chút này !
chết rồi hết nợ sạch
vay
nhúm xương tù tội
biết ngày nào tha ?
sống thành Nhân chết
làm Ma
ngậm ngùi Kiếp nạn
xót sa phận Người
hương hoa - bẹ chuối
thả trôi
biết rằng còn được
Luân Hồi nữa chăng…
Nghĩa trang Phủ Lý,
2001
40. hoa Quỳnh
Kính tặng thầy Bùi
Văn Cương
Giật mình
gà gáy chuyển canh
đoá quỳnh rã cánh
trên cành đã lâu
thưởng hoa
nào có tiếc đâu
chỉ thương hoa tủi
hoa đau một mình
41. nghệ sĩ
I
xuất diễn cuối năm
rạp hát thưa người
bạn tôi nhập vai
người nông dân nghèo
bán máu đến mấy lần
mới đủ nộp tiền cho con
ra thủ đô thi đại học
thương bạn
thương cả kiếp người
đêm nay mượn anh thân xác
tối mùng hai Tết
lại là anh
hoá thân thành ông
Việt kiều xênh sang giàu có
thôi cũng mừng
dù chỉ là vai kịch
trên màn ảnh nhỏ
khi thấy anh khóc tức tưởi
lúc nhìn anh cười hả
hê
anh được khen hết lời
trong vai kẻ lừa thầy phản bạn
càng nổi như cồn khi
hoá thân thành vị quan toà liêm khiết
mấy chục năm diễn
kịch đóng phim
cao thượng nhập vào
anh tồi tệ ngấm vào anh
bạn tôi không xấu đi
cũng chẳng tốt
thêm...
II
Đeo râu rắc phấn lên
tóc
anh trở thành ngôi
sao nhờ những vai người già
mấy chục năm diễn
xướng
tóc dần bạc, da đã
đầy vết rạn
nay cứ thế bước lên
sàn diễn
không hoá trang đổi
dạng thay hình
lần đầu tiên anh lặng
người trước sự hờ hững của người xem
vở diễn này
bạn tôi đóng vai một
người còn trẻ
42. buồn vui
Thuốc nước thuốc viên
ngang dạ
cha mẹ mỗi tuần thêm
già yếu
ngày mòn bậu cửa đêm
mòn đốt tay
con trai đổi nết mỗi
ngày
con gái vẩn vơ nói
cười vô cớ
chồng rạc người hen
suyễn vợ hừng hực hồi xuân
hát xướng bội thu văn
chương thất bát
viết được câu bằng lòng
giữa trăm câu thơ nhạt
giấy in sách trắng
tinh
bìa sơn phết đủ màu
trưa môi hồng xôi gấc
mừng trẻ hàng xóm đầy năm
chiều cay mắt viếng
người trong thôn vỡ nợ
em gái nghẹn ngào báo
tin chồng bỏ
bạn cũ hả hê khoe vừa
trúng giải thơ hài
được mùa mận lận đận
mùa đào
quê ngoại vải thiều
bội thu
quê nội biển dâng
thuyền tan trong bão
báo đăng ảnh ngoài
khơi nhô hòn đảo
đài đưa tin những dãy
nhà sụt lở xuống sông
lòng ta cỏ rau tim
hiền khoai sắn
rét chịu ấm nhờ mưa
lành sương độc
sáo diều đón nhận
buồn vui gió trời
phù sa cười khóc
bồi lở sông trôi…
1996 - 2007
43. thời gian
có đoàn thuyền chở gỗ
gạch xây lăng tẩm Gia Long
thợ mộc Thanh Nghệ
thợ đá Kiện Khê
cánh tay gân guốc bàn chân to bè toẽ
ngón,
cai Tây thợ Việt bắc
cầu Long Biên
nứa mảng gỗ bè đặc
kín khúc sông Chương Dương, Đại Độ,
những tấm ảnh về bến
Nhà Rồng đầu thế kỉ Hai mươi
thủy thủ châu Phi vịn
lan can tàu viễn dương
hàm răng loé nắng
phu xe gò lưng kéo cô Ba cô Chín tân
thời
áo
dài lụa đen dép cao su trắng,
có cảnh hành quyết nghĩa quân Yên Thế
lính Pháp cao to lính khố xanh thấp bé
lưỡi mác sắc lẻm súng trường dài
ngoằng
thủ cấp nông dân tóc rối mắt trừng
máu
chảy ròng hàng cọc tre vạt nhọn…
người xây dựng lăng người nằm trong
lăng
binh lính hành quyết nghĩa quân bị
giết
tất cả
từ lâu
đã chết !
đã chết từ lâu
người chụp ảnh người tráng phim rửa
ảnh
cả những người đầu tiên xem ảnh
trăm năm sau ngàn năm sau
rừng Yên Thế còn xanh ?
bến Nhà Rồng có đợi những con tàu say
sóng ?
sông Hồng vẫn tràn đầy
cuồn
cuộn chảy dòng phù sa đỏ mọng ?
tôi đi bộ
cùng hướng với những KẺ ÁC đang bò
cùng hướng với những NGƯỜI TỐT cưỡi ma
- mút, khủng long
con đường vô tận chạy ngược vào quá
vãng…
Ngõ phố Lạc Trung, tháng 8 - 2007
44. bạn thơ nghèo
Ưa cua ốc thích tương
cà
đổi căn lắp ghép lấy
nhà nứa gianh
tứ thời áo gụ quần
xanh
quen thơ ít chữ, cãi
tranh thấp lời
bãi sông thiếu đất
thừa trời
gáp lâu kín tổ gom
vơi làm đầy
nửa thừng chắp nối
nửa dây
mạ già tránh nắng cỏ
gầy mong mưa
vợ chăm hái gặt cày
bừa
chồng lo rút ruột câu
thơ nhọc nhằn
dãi dầu, khoai lúa
nhẹ cân
rạc ngươi, thơ phú chỉ ngần ấy trang
không đói rách chẳng
giàu sang
dăm hôm viết được
làng nhàng mấy câu
dật mình, tóc đã
trắng đầu
xác ve tàn hạ thân
trâu cuối mùa
thơ in tập mấy ai mua
in báo thường phải
cậy nhờ quen thân
lắm khi giông kẻ tâm
thần
dầu hoa giấy tốn nợ
nần vợ con..
SG, 2005
45. thơ & người làm thơ
Sau muà vật đẻ
cá hồi bơi ngược dòng
tìm nơi gửi xác
viết xong bài thơ tâm
huyết
mờ mắt hụt hơi
may mắn ngắt được dăm
cọng cỏ
trên Cánh đồng Thơ
của Đất - Trời
nước mắt rơi nhoè mực
tảng đất sét vừa lăn
khỏi ngực
lại thay bằng hòn đá
nặng hơn…
giếng sâu nuốt dây
ruộng cạn mẻ gầu
lòng hạn hán mọc thơ
gầy úa
đỏ mặt với thứ thơ
nêm bột canh, váng mỡ
vẫn chưa dám đặt bài
thơ nào cạnh bát hương
những lần Giỗ
Mẹ Cha
làm thơ nào khác thả
chài quăng lưới
mừng bạn luôn gặp cá
chép tôm hùm
thơ toàn những Aka,
Cách cách (*)
tôi nhạt thính nhỏ
mồi, chỉ bắt được cá mương
có tờ giấy phết diều
gió đẩy vượt ngọn cây
có tờ giấy gấp thuyền
chìm nghỉm trong chậu nước
vẫn ngon lành miếng
bánh chưng ngoài góc,
mía ngọn, mít cành,
rượu dưới, chè trên…
thơ vẫn chỉ…lá đa -
sãi chùa chẳng phải
ta đi bộ trên hè
đường lớn ngại chen…
Tháng 5 - 2007
Hết tập VKH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét