Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

TẬP THƠ "TÊN RƠI TRƯỚC MẶT": (phần III, bài 19 - bài 27



19. về Bắc   

Xa quê đi đánh giặc       
lại xa quê làm ăn                       
góp nhặt dăm bảy năm              
ngược đường về xứ Bắc            

áo quạt mãi chưa khô                
xe đạp không nơi mượn            
trẻ đông, tiền đâu quà                
ngồi xuông, không trà thuốc      

ngày nồi không đủ gạo              
đêm đèn vẫn thiếu dầu               
khách xa không giám giữ           
họ mạc cũng lảng nhau ...

giêng hai rồi cơm mới
lần lữa, đến mùa ngâu
tháng mười e mưa bão                     
cạn năm mới lên tàu                                

áo quần mới, đủ bộ
chó vừa bán, sẵn tiền
thơ dăm bài dắt túi
thăm thú bạn thân quen

người là thày là bạn
người đồng khóa đồng niên
người muốn làm anh rể
ngừời, đọc báo quen tên...

em gái đi xuất khẩu
bạn, cửu vạn buôn bò
thày giáo thành Chúa Chổm
sau đận xuất bản thơ
bám ruộng cực đã đành
bỏ quê, nghèo tại số
đất nước có một thời
hình như ai cũng khổ
xa quê lòng thương nhớ
về thăm, lòng thêm đau
phương Bắc xa vời vợi
góp nhặt tiền                   
                      lần sau…

SG, những năm đói kém đầu Thập kỉ Tám mươi       

20. bài thơ tình ở Hà Nội

Những mùa thu xưa có thổn thức vậy đâu
ta còn trẻ liễu quanh hồ mới lớn
tháng ba ném bàng tháng tư lựa cốm
bố mẹ chưa già chị gái còn son

lạnh giá đến nao lòng ngút ngát gió heo may
lá sấu rụng rối chân mưa Ngâu mềm rễ cỏ
Hà Nội mấy ngàn đêm thở dài thương nhớ
chiều nay như người lạ tìm về
đến Ngọc Hà hỏi làng ra Yên Phụ tìm đê
xóm Vẽ bến Chèm vắng thuyền nan đò gỗ
đường Cổ Nhuế không tãi rơm quạt lúa

xa nhau - ổi non khế xanh
gặp lại vẫn giữa mùa đang vụ
đằm ngọt nhãn lồng tròn đầy bưởi dọ
rượu cũ sủi tăm cốm mới ngậy hương

hẹn anh đi chợ Tó rủ em xuống Kẻ Mơ
trưa vào Bách Thảo tối lên Tây Hồ
một nửa ngậm ngùi
đắp bù cho nhau một nửa...

đừng nhớ mình bao nhiêu tuổi
đừng nhìn từng sợi tóc nhau
đừng tiễn em về tận ngõ
đừng lộ niềm vui nỗi đau

Hoàn Kiếm vơi nước Tô Lịch cạn dòng
xưa lạc khăn chìm nón
                                         dối mẹ cha
bây giờ áo sờn nhẫn gãy
                                            dối “người ta”
chẳng còn của riêng nhau nữa !...

                         o

Yêu nốt ruồi son may mắn rắc vừng trên ngực
cả mụn ruồi đen chia lìa chìm dưới tóc
nụ hôn dài ngạt thở rã rời vòng tay
mắt mở dại ngây da trần cháy lửa
dìu nhau liêu xiêu đồng chiều ngợp gió
cánh sen rã cuống thơm ngậy bùn non

khoai sống cũng bùi nuớc sông vẫn ngọt
cá ngần gỡ xương vải thiều nhằn hột
thả tóc che nắng cởi áo ngăn mưa
tàu chuối che sương vạt đê mượt cỏ
đệm lá ấm nồng
                 núm vú trái dâu mọng đỏ…

kim xuyên ứa máu ngậm khô ngón tay
nao lòng tóc rụng xót sa vai gầy
tươi trẻ qua rồi già nua trước mặt
chẳng yêu được nữa không thương được mãi
những gì mang theo bao điều gửi lại
ta lại chờ nhau cuối Chân Trời khác
thương nhau đến thế đời sau không lạc !..

dằng dặc ngàn dặm em giờ đã xa
Lạc Trung cầu nghiêng, Thanh Nhàn chợ vắng
liễu hồ Tây lá rụng trái mùa
                           cành héo quất roi vào nắng
Kim Ngưu lặng sóng thương nhớ trâu vàng
bày vạc ướt sũng mưa lẩy bẩy mò tép
                                đục nước bến Linh Đàm

cô đơn lạnh tóc phổi đen khói thuốc
nhiều đêm thức giấc lang thang ngoài đường
chẳng lẽ trách Thăng Long không níu giữ em ở lại
bữa mai
            tháng tới
                            năm sau…
thôi thì phải quên
cũng đành lòng vậy !

21. một nửa đi tìm

Thị chín mọng chĩu cành
phấp phỏng chờ bị cói
năm tháng lòng thầm hỏi
tìm đâu
biết tìm đâu…
ngày nào tóc cỏ mật
giờ cỗi cằn rễ cau
lên rừng rồi xuống biển
biết bao giờ gặp nhau ?

đã mấy ai tìm được “nửa kia” đích thực thiên địa nhào nặn cho mình
lửa vật vã ruột đá triệu năm đợi rừng khô đồng hạn
mạ già đợi cấy đậu mộng chờ gieo
chưa gặp cánh buồm căng gió lang thang cuốn khói giạt bèo
thiếu bàn tay tài hoa tượng La hán ngủ vùi trong gỗ mít

người sẵn gạo nếp than không lựa được men nồng
kẻ có cán gỗ lim lang thang tìm mũi giáo
rối chỉ gẫy kim vải chưa thành áo
ngòi bút tìm bình mực mũi tên thiếu dây cung
tìm nhau đợi nhau vô tận vô cùng
nửa câu thơ đầu Trời đợi nửa câu cuối Đất
đàn nguyệt chùng dây sênh tiền lỡ nhịp...

trầm ẩn rừng sâu
kim chìm đáy biển
chớp loé bão dông tàng hình lửa điện
Người là hồ bán nguyệt suốt đời
Ta suốt đời làm vành trăng khuyết…

22. rác rưởi & trẻ thơ
Bài này vốn không có trong tập này - thay bài “mùa Thu gặp lại” cho đủ 45 bài

1.

Người miền Xuôi uống ăn nhiều hơn người miền Ngược
người nội ô ăn ngon hơn người ngoại thành
thức ăn của thị dân bổ béo hơn của nông dân
ăn nhiều thải rác nhiều
thức ăn càng bổ dưỡng rác rưởi càng…khó ngửi.

2.

Lẫn trong rác 
những mảnh kính vỡ sắc nhọn như lưỡi kiếm 
gà ốm chó đẹn mèo hen  
trẻ sơ sinh còn sống
thai nhi đã chết…
tuồn ra từ các nhà thương 
cánh tay cẳng chân ruột gan phèo phổi
rác ở Sài Gòn, Nha Trang
rác ở Huế, Thủ đô Hà Nội 
bốc mùi như nhau 
hình dạng giống nhau.

3.

 Bé trai lật vạt áo chùi mặt
mặt không sạch hơn áo chẳng lấm hơn
bé gái xòe mười ngón tay cày bừa khắp đầu
tóc rối như gai mây sợi móc
đám trẻ vai chen mặt nghểnh mắt trố miệng cười 
giơ hai tay nhận những gói kẹo chiếc bánh từ thiện trước dàn ống kính
vào phim vào ảnh vào đĩa vào băng
rác và người phủ đầy sắc màu lung linh hư ảo
hàng triệu người sẽ đọc báo xem phim 
trong ngày Tết Thiếu nhi đầu tháng Sáu
những đứa trẻ bới rác không đọc được chữ trong các cột báo rộng dài
sướng phát cuồng nhìn mặt mình trên những mảnh báo lẫn trong rác rưởi
không phải “trẻ em như búp trên cành”
chúng là những đứa trẻ thất học đói ăn rách rưới.

4.

Bố mẹ bọn trẻ ngày nào cũng là trẻ con
các em sẽ lại sinh ra lớp trẻ em khác
bãi rác quá tải bãi rác ứ đầy
lại có những cánh đồng ngoại thành được quy hoạch làm nơi chứa rác…

SG, 31 - 5 - 2011

24. dỗi hờn…
Tặng Tạ Tiến

Dăm hôm chẳng vội quét nhà
chiếu chăn không phải dở ra gấp vào
ấm chè cặn đóng thành cao
áo khăn rũ bụi mặc vào, thay ra…

vườn hoang đổ chuối rụng na
dê bò say nắng, vịt gà lạnh mưa
ruộng khô mẻ cuốc nhụt bừa
mối xông kèo cột, mọt cưa ghế bàn

gạo quên đổ nước thành than
tương dầm đậu sống, cơm chan nước cà
đứt khuy, cọng cỏ níu tà
giường nghiêng, nửa tấm chiếu hoa mốc xì

dỗi hờn vợ lánh về quê
xe chiều ngồi đợi tàu khuya đứng chờ
mèo hen chó đẹn gầy xơ
mướp thui dừa điếc
trổ cờ mía non ...

25. hai nhà

Nhà ai cuối ngõ Gốc Đề
nhà ta khuất nẻo ven đê La Thành
xoan khô than đượm lửa xanh
mía căng nứt mật chĩu cành mọng dâu

chồng người lang bạt đâu đâu
vợ ta sương nắng dãi dầu dưới quê
nhà ai
        người ấy
                      lại về
giọt mưa gõ cửa
                           tỉnh mê
                                           giật mình...

26. tin nhắn
Qua điện thoại, đến một người bạn đang định li hôn

Số Trời
trót phận đa mang
cũng đành
một chút tình tang
thôi thì...
gỡ dây dứt gánh làm chi
sát muối vào dạ
đeo chì trong tim...

27. thơ vui tặng mình

Cháy quạt khi nắng hạ
mất chăn lúc đại hàn
lâm nạn ở ải Bắc
quàng ách tại phương Nam

ngồi
gặp chiếc ghế lệch
đứng
phải ổ kiến vàng
nằm
dưới lưng xỏi đá
trèo
bỗng dưng gẫy thang

bơi thuyền
nước chảy ngược
đạp xe
trời nổi dông
đi bộ
giày tuột đế
cưỡi
ngựa chứng trâu lồng

việc gì cũng dang dở
càng yêu càng xót sa
không giận Trời giận Đất
chẳng trách người
 - Trách ta...
--------------
Ngày 12 Tết Đinh hợi, 2007

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét