không khói
vẫn cay
ảnh nhòe chữ gẫy
Bạn
hay mắt Mình!...
_______________________________
1.
BUỒN NHƯ ĐÁ
2.
TỨ THƠ TRỜI CHO
3.
QUỐC, THỦY & TÔI
4. TẠ ƠN
5. HOA
CAO SU
5.
QUÊN
6.
CÂY ĐA CỔ
THỤ Ở NGÃ BA ĐƯỜNG (*)
7. HAI LẦN BỎ PHIẾU
8. NHỮNG NGƯỜI KHÔNG
THẮNG TRẬN
9. ẾCH KÊU
10. KHÔNG ĐỀ
11.
GỐI “LÊN SÚNG MŨ” ĐỢI…
12.
HÃY TIN Ở HOA ANH ĐÀO!
13.
QUÊ TA Ở CẠNH QUÊ NGƯỜI
14.
NGƯỜI LẠ ĐẾN THĂM
15.
LẠI CÒN CÓ THỂ CÚI ĐẦU MUỐI MẶT “THƠ THẨN” NỮA SAO?!
16.
RƯỚI THÊM MẤY GIỌT RƯỢU TĂM…
17.
ĐÙA VUI NHÀ THƠ PHẠM LÊ
18.
CÁI HỒI MÌNH CÒN TRẺ…
19. VUA BẾP
20. SỰ ĐỜI...
21.
MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT NIỀM VUI...
22. MỪNG QUANH NĂM
23. HOAN HÔ NHÀ VĂN NGUYÊN NGỌC
24.
BÈ TA XUÔI SÔNG …
25.
BÌNH MINH
26. MỪNG ĐẢNG, TIỆN THỂ MỪNG LUÔN…XUÂN VỀ?
27.
CUỐI NĂM, ĐÙA VUI “BẠN BÚC” KIM LIÊN
28.
SUỐI GIẢI OAN, SÔNG THẠCH HÃN (*)
29.
NỬA NGÀN CHIM SÁO BỊ THIÊU CHẾT !..
30.
CÓ HAI CÂY CAO SU…
31.
KHÚC LUÂN VŨ MÀU XANH
32.
ÁO LÍNH, MỘ LÍNH…
33.
MỒ CÔI
___________________
1. BUỒN NHƯ ĐÁ
I.
Đá triệu tuổi rồi Ta mới sinh
Muôn năm Vũ Trụ chẳng thay hình
Trăng "già", Núi vẫn còn “non” mãi
Gương soi nhoè tóc bạc
giật mình...
II.
Trăm năm
Người
tóc trắng phau
Triệu năm
Núi
đá vẫn màu đá xanh
Người buồn - giọt lệ long lanh
Đá đau - nước mắt đọng thành suối trong…
III.
Trập trùng Núi dựng Đá xây
Tụ mưa tưới Đất, dệt mây ủ Trời
Cây trổ Hoa, Đất sinh Người
Buồn vui
Núi
khóc
Đá cười
với ai…
Sài Gòn, 05/10/2012
1B. CHƯA CÓ ĐỀ (tạm chưa dùng)
- “Kính dâng rau sắng
Chùa Hương!...”
nào cần biết mặt, tỏ
tường họ tên
trăm năm nghiêng Miếu
lệch Đền
mây
Trời khói Đất phủ lên kiếp Người…
2. TỨ THƠ TRỜI CHO
Gió Bấc căng phồng áo lính
tôi đi suốt phố Hàng Bông
chợt lóe sáng tứ thơ thần kì
vội ra Bờ Hồ lạy tạ bốn phương
tám hướng
tứ thơ ấy chắc chắn sẽ thành bài thơ toàn bích
vét chục túi “quân phục” không đủ mua
nổi xuất cơm mậu dịch
đi sát cửa những hàng phở quán ăn
ngửi khói nuốt mùi
họng đắng khô cồn cào bụng đói
tứ thơ kì lạ bỏ ta đi mãi…
tóc đen rồi đầu bạc
hàng trăm lần ngang dọc Hàng Đào, Hàng Chiếu, Hàng Bông
mong tìm lại tứ thơ
đau thắt tim
lạnh toát sống lưng năm ấy
dạ dầy lép nghiền nát ổi xanh
khoai sống
cứ gì Nhạc cứ gì Thơ
cái tứ thơ lạ kì có thể giúp bất
kì ai nổi tiếng
Trời chỉ cho một lần !...
Hà Nội - Sài Gòn, mùa Hè 2008
3. QUỐC, THỦY & TÔI
(Lời của một thương
binh
- rút từ Trường ca
chưa in “Bào chữa cho Thần Chết)
(…) Chỉ mẹ biết con
mình thốt lời gì đầu tiên
kỉ niệm ngọt ngào ấy
cũng đã chìm vào Đất
chỉ tôi nghe những
lời đau xót
Quốc thở hắt ra nấc
nghẹn nhả từng lời:
- Hãy thương yêu Thủy
suốt đời !...
dưới nắng hè giơi núi
tán loạn bay
gió giật sấm rền rừng
trút cơn mưa lá
tôi chở che Thủy bằng
nửa vòng tay
- nửa còn lại vùi ở
Bù Gia Mập
cánh tay gối đầu vợ
tôi - vợ bạn
xoa lưng giỗ ngủ
hụt một bàn tay
Thủy thảng thốt ngỡ
ngàng lúc sáng khi ngây
đêm tân hôn thứ hai
trong đời
mắt đàn bà ngập
lệ
ruột thắt từng cơn
trái tim mọc rễ
vết răng thành sẹo
trên vai người đàn ông thay thế chồng mình
lắm khi tưởng thân
xác bốc lửa, da thịt cháy bùng
lơ lửng trên mây đắm
chìm đáy vực
nhiều lúc vợ chồng né
vai lảng mắt
trách hờn giận dỗi
day dứt buồn
ai cũng như thấy mình
có tội
nhiều đêm tôi giật
mình vùng dậy
nhìn đồng hồ khép mở
những vòng kim
tíc tắc…tíc tắc…
hãy yêu thương…
tiếng vọng Thời gian
của
tôi
của Quốc…
Người đi
Giấy báo tử
về
“cây Gia hệ” trong
Tộc phả
cả ba cành
rìu chặt
cưa lìa
sét
đánh !...
II
Con gái con trai
đứa giống Bạn đứa giống tôi
những bài thơ Quốc để
lại thừa chữ hụt câu
mấy chục năm “hôn mê”
trong nhật kí
con gái phụ hồ con trai trồng mía
bố mẹ thạo cấy cày
thơ phú biết
gì đâu
mực loãng chữ phai giấy mốc nát nhàu
tứ thơ, điệu vần…cũ theo năm tháng
mái tranh giột mưa, phên tre nắng tạt
giấy bổi bết vào nhau
con chữ lấn sang
nhau
thơ ‘’hóa’’ cùng tiền âm, vàng mã
lửa xanh lẹt mấy lần cháy - tắt
những tờ giấy oằn mình
cất lên hạ xuống
chưa chịu lụi tàn
gió chở Thơ về Trời
bay quẩn mãi quanh mái nhà
cành mít
ngọn soan...
Hà Nội, 11-11-2009
4. TẠ
ƠN
Những cây chuối tiêu
chuối mật dâng buồng trái nặng
Thân làm giường, cột
cái đòn tay
đan dần sàng thúng
mủng
chỉ còn gốc tre xù sì
bện rễ vào nhau,
Quan tài cải táng
tấm dài đỡ thân
tấm ngắn che đầu…
Tạ ơn thân chuối
gốc tre
ván “thôi”
chìm nổi nhấp nhô
sông sâu hồ rộng
thành chỗ bám víu
cuối cùng
cứu sống bao người
chìm nghỉm đứt hơi ngạt nước
Tạ ơn
gờ đá ngang phè nằm đợi đã mấy triệu năm
kịp giữ lại trên
miệng vực sâu chiếc xe già nua
chở người về quê
đón Tết,
Tạ ơn bức tường gạch
cao vượt đầu người
đổ xập xuống sân
trường mầm non
- chọn đúng ngày chủ
nhật,
trận mưa rào bất chợt
dập tắt đám cháy toan
thiêu rụi xóm nghèo,
cành cây cổ thụ kiến
xông mối đục héo lá ruỗng cành
rơi xuống phía lề
đường không người qua lại
Tạ ơn mũi nhọn cọc
thép thu lôi
dẫn luồng sét tránh
khu chung cư
chui
vào lòng đất !…
xưa Mẹ ta mong ổ
chuột đỏ hỏn lớn nhanh
tự bò khỏi bồ
thóc giống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét