Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

KHÔNG CHỈ VÌ MỘT MÀU CỜ I


1. Xưa -  Nay, 2. Một thời nghèo khó, 
3. Thầm thì, 4. Lẩm nhẩm, 5. Lạc Tràng, 6. Quên, 
7. Xe đạp cũ, 8. Đêm mưa ở Nghi Tàm, 9. Gặp trên đường. 
10. Tình câm, 11. So le, 12. Tro than, 
13. Những người Đàn Bà không lấy chồng,
14. Chim én, 15. Người ở hồ Sen Vàng,
16. Thay thế, 17. Thần Sắc Đẹp, 18. Say - Tỉnh
19. Trốn nợ Đáo nợ chính mình, 20. Mở cửa, không mở cửa, 
21. Mớ rau & Nhẫn vàng, 22. Con Người và Loài Vật,
23. Tiếng gà, 24. Thôi thì chờ nữa đợi thêm, 25. Nhà thơ,
26. Chim Sâu và Chuột Nhà, 27. Chó Tây.
28. Xuôi chiều, 29. Gật đầu và Lắc đầu, 30. Tự do, 31. Nhuộm,
32. Vạn tuế, Muôn năm, và…, 33. Hai phần bảy,
34. Toán lớp Hai, 35. Bấm nút, 36. Không chỉ vì một màu cờ.


KHÔNG CHỈ VÌ MỘT MÀU CỜ
Tập Thơ chưa xuất bản
(36 bài, 108 trang 13x19 Cm) 21/1/2012


BÀI 1 - BÀI 9  
1. Xưa -  Nay, 2. Một thời nghèo khó, 
3. Thầm thì, 4. Lẩm nhẩm, 5. Lạc Tràng, 6. Quên, 
7. Xe đạp cũ, 8. Đêm mưa ở Nghi Tàm, 9. Gặp trên đường. 

XƯA - NAY

Cha nài Mẹ, Mẹ mời Cha                                              
rượu tăm mới cất, hồng trà vừa châm     
                                                                
Mặn môi giọt giọt nuốt thầm                                                                
rượu trà ấm mộ, nhang trầm ngát bia…
                                                                               
2. MỘT THỜI NGHÈO KHÓ

Trà pha lại pha đi loãng thếch,       
rượu sắn non đắng ngắt nhạt hơi
Xuôi tay
                    trà ép quanh người    
rượu đào rưới mộ
                      cỏ tươi say mềm…


3. THẦM THÌ

Vắt kiệt nước chanh
                    ném vỏ đi
bút không còn mực giữ làm chi...
thường tình
       chuyện nhỏ ngàn xưa ấy                                                                         
Mẹ vẫn nhịu tay
                        miệng thầm thì…

4. LẨM NHẨM...

Nâng lưỡi dao, Cha lẩm nhẩm mấy lần:     
- hoá kiếp này để làm kiếp khác!             
chơm chớp mắt
                      gà thôi dãy đạp              
Bàn Thờ rực nhang đèn                             
                gà ngậm nhành hoa…

5. LẠC TRÀNG

Bảy năm trời phiêu dạt đến Lạc Trung (*)              
buồn đau nhiều hơn vui
lại tìm về Lạc Thị (*)
bớt được thôi đường xuôi Phủ Lý
nằm ở xứ nào đầu cũng phía Quê hương

thuở ấy ở Lạc Tràng chị Ngọc mới mười ba (* )
mình ngộc nghệch gà tồ
Hùng, Cường còn nhỏ dại
Mẹ đong gạo mua rau chợ Chấn chợ Bầu
bước chân qua ối người ngoảnh lại
tóc Bố còn đen
nhà đủ sáu người …

 ngày ấy Lạc Tràng ổi mít mọc khắp nơi
tay xước lá mía Mật mía Lau
đầu va chùm ổi Đào ổi Mỡ
gỡ giải rút làm dây thả cù đánh gụ
tàu chuối làm gươm
cành nhãn uốn cung

lớp một học thầy Liễn ở đình Giáp Ngô
lớp ba - chùa Đại Hoàng
năm sau sang Hòa Lạc…
trẻ trâu nhà quê ngồi học cùng tượng Phật
chuối luộc thóc rang bỏng vạt áo nâu

nền nhà mình giờ dưới đáy sông Châu
Cha Mẹ hoá gió mây bay về trời lạ            
bốn chị em mỗi người một ngả 
ta chuột nhắt leo sào
kiến gió nấp chân đê
                         
may vẫn còn Châu Cầu, Lạc Tràng, Phủ Lý
có chốn đi về …

                                   Đại Lải, ngày Giỗ bố, 3-9 Đinh Hợi, 2007
__________________________

(*) Lạc Tràng, nay thuộc Phủ Lý, nơi gia đình ở từ 1956-1960. Tôi trọ
ở làng Lạc Trung từ 2001, đến cuối năm 2007 chuyển về trọ gần chợ
Lạc Thị, phía Nam Nghĩa trang Văn Điển.

6. Q U Ê N

Lạc dấu
hươu nai quên lối mòn về hang đá,
chạm lá cây
hổ không nhớ mình là hổ
dại dột vồ bóng dưới đáy giếng sâu

chạm củ khoai vùi trấu nóng ran
chạm óng mượt tóc dài
chạm vào chính lòng mình
ta quên đi bao chuyện…

chập tối tức giận nổ đom đóm mắt
hận thù trong lòng nửa đêm đã nhạt
dỗi hờn cũng chỉ trong chốc lát
khinh bỉ đáng sợ hơn
                         dai dẳng mấy ngày …

chỉ đay nghiến chính mình
chẳng ghét bỏ được ai !

                   Phúc Yên, 3/9/2007

7. XE ĐẠP CŨ

Xe vợ đổi xấp bánh đa
xe con cũng đã theo bà ve chai

xe mình bánh rộng khung dài
hẹn hò đưa đón đã vài mỹ nhân
lâu rồi treo ở góc sân
lốp xăm lép xẹp
                 trục gần xích xa
tháng ngày mưa hắt sương sa
mướp non quấn ngọn nhện già dăng tơ

hàng xóm “giữ đến bao giờ”?
láng giềng cười cợt “để thờ hay sao”!
rác tai - lời lẽ tầm phào
cắn răng
          xe vẫn treo cao
                                    ta chờ

nào ai rách xác nghèo xơ
nào ai vất vưởng đầu bờ cuối sông
nào ai phố vắng chợ đông
vai u đòn gánh, chân phồng dép lê

 đến đây mà dắt xe về
để ta hết bị vợ chê con cười
đến đi
           ta tạ ơn người
ngóng hai tròng mắt chắp mười ngón tay

thôi đừng dạ xót môi cay
thôi đừng oán giận lời này tiếng kia
giầu
        nghèo
                   như cái cạp nia
người già
               xe cũ
                      lại về với nhau

bụng lưng lưng áo nhàu nhàu
cái nghèo ngỡ đã chôn sâu
lại về…
                          Sài Gòn, đêm 24/7/2008

8. ĐÊM MƯA Ở NGHI TÀM

Nghi Tàm mất dấu Làng Hoa
nhà em chẳng biết dạt qua đất nào
ếch già khản giọng tìm ao
bơ vơ
          miếu cổ
                    nép vào trú mưa…

                                                   Hà Nội, 17/8/2010

9. GẶP TRÊN ĐƯỜNG…

Người nài cuốc xe ôm
Người đánh lửa cho mồi điếu thuốc                       
Người ghé vỉa hè cùng ăn khoai luộc…              
hết Một Đời 
        chắc gì gặp lại nhau!... 


BÀI 10 - BÀI 18
10. Tình câm, 11. So le, 12. Tro than, 
13. Những người Đàn Bà không lấy chồng,
14. Chim én, 15. Ngườ ở hồ Sen Vàng,
16. Thay thế, 17. Thần Sắc Đẹp, 18. Say - Tỉnh

10. TÌNH CÂM

Tình câm -
Hương ươm Mật ủ
càng đau càng đượm càng nồng…
  
- Kiếp sau 
             Người Chờ 
                              Ta Đợi!
- Kiếp sau
               biết có hay không!...

                                              Hà Nội, 2001
____________________

Hai câu đầu của LMT “cho”, đố mình viết tiếp…Viết chứ “ngán” gì! 

11. SO LE...

Ta xương rồng chẳng còn tươi
cô đơn đi lạc giữa mười ngón tay
nén lòng không mộng chẳng say
gõ đàn lỡ nhịp hát chay nhịu lời

so le ngần ấy năm trời
Người dài mượt tóc Ta vơi nửa đầu

chẳng nên cơm cháo gì đâu
nước đầy
               dây mảnh
                                  đắm gầu
                                                 giếng khơi !...

                                                                   Sài Gòn, 2010
12. TRO THAN

đốt thư đốt ảnh người tình trước
lấy lòng người tình sau

người yêu mới bỏ theo kẻ khác
người yêu xưa nuôi tóc đợi mình

tro than trong tim
mưa một đời chưa sạch…

13. NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG LẤY CHỒNG

Tiểu Kính Tâm từng  muốn tận hưởng hạnh phúc vợ chồng
không mơ thành Quan Âm

Một lần Ái Ân
đêm trăng ấy thành truyền thuyết
Thị Nở chỉ muốn là Đàn Bà
 giao phối đủ “ba vạn chín nghìn” lần
rồi già
         rồi chết    
không sợ điều tiếng
                  chẳng cần nổi tiếng!

Tiên Nữ trường sinh bất lão múa hát trong mây ngũ sắc
xiêm y lộng lẫy ban ngày
đêm hoen nước mắt
không vì ai không cho ai
                            đẹp phí đẹp hoài
ngàn năm trôi trong cô đơn héo hắt
làm duyên
với những Tiên Đồng tóc trái đào
Tiên Ông râu dài như cước

những người phụ nữ không chồng
trứng chín rụng như sung
hông lẳn vịt bầu te tái gà mái ghẹ
mặn mà đằm thắm mỏng mày hay hạt

đàn ông vô tâm vô tình “trốn chạy” đâu đâu
trong thân gỗ bồ đào
          ẩn giấu những cây vĩ cầm
                                         không dây
                                                   lặng câm
nở chán lại tàn
héo quắt những Phong lan Nghênh Phong, Hoàng Thảo…
hạt dẻ nảy rễ vùi cỏ dại
trái vả ứa mật trên cành

những người đàn ông chí thú vợ con
đầy trách nhiệm và tròn nghĩa vụ
chống nhà khi bão canh trộm trong đêm
nắng hạn vét ao mùa lũ chống thuyền
giúp người đàn bà hàng xóm đơn chiếc
trẩy dừa ngọn cây mò gầu đáy giếng
gỗ lệch mạch cưa đinh không trúng búa

đàn ôn liều lĩnh có con rơi vợ giấu
“ăn xổi ở thì” dơi chao cò đậu
trồng cây nêu ở nhà mình
đón giao thừa ở nhà mình
bỏ mặc những đứa Con Riêng
             bánh chưng không biết gói
                                   giò nây không biết cột    
bỏ mặc những người Vợ Hờ hắt rượu cúng ra sân
pháo tép không dám đốt

chồng hờ vợ tạm cha chui con lẩn

 đàn bà trẻ con cam chịu
                        có còn hơn không!...

chỉ có mười ngón 
                   gần chín chục phím đàn trắng đen (*)
xong dăm bản nhạc hai bàn tay mỏi nhừ tê dại 
thuận tay nhàm tai quen mắt
đánh đi dạo lại vài trích đoạn
không có gan làm chủ bao tuyệt tác…

nếu Thượng Đế tạo thêm Đàn Ông
để mọi Đàn Bà “làm chủ” hẳn một người Chồng
- thôi thì
           một nửa
                    một góc
                           cũng đành
                                      cũng được!
Thế Gian bớt bao cánh tay
                     đêm đêm gối đầu
                                               đầm đìa nước mắt
hàng triệu Người Đàn Bà không khát thèm
                                                              suốt thời son trẻ
gánh nỗi nghẹn ngào vào tuổi già
oằn lưng bỏng vai cả khi không còn gì để gánh

những người Đàn Bà không Chồng
săn đón Đàn Ông nhiều khi chẳng vì khao khát ái ân
 - không có con cậy ai cúng giỗ
Đàn Ông vợ đẹp con đàn
               ăn nằm với người đàn bà xấu già lỡ dở
cũng chưa hẳn vì “ham của lạ”

Ngũ giới
Thập giới (*)
Phật ở Tây Thiên
Chúa ngự trên Trời
thương cảm
                 ngậm ngùi…

                               Linh Đàm - Nha Trang, 18/8/2010
_____________  

(*) Đàn Dương cầm có tổng cộng 88 phím,
(**) Ngũ giới, Thập giới: năm điều cấm của Đạo Phật, mười điều cấm của Đạo Công
giáo, có một điều giống nhau: “không được giao phối với vợ (chồng) của người khác”.

14. CHIM ÉN 
Báo xuân ấm nồng báo đông lạnh giá
thân nhẹ như mây cánh mềm như lá
Bắc - Nam ngàn dặm đất dài trời cao
lao ngang chim ó lượn vòng diều hâu
móng vuốt trên trời
xỏi đá đạn chì tên tre dưới đất…

chim già sã cánh rối loạn đường bay
yếu ớt Én non cuốn theo lá rụng
di trú di cư loài chim tội nghiệp
phấp phỏng bay vào ròng rã bay ra
cực nhọc chọn cây suốt đời làm tổ
xác thân bé nhỏ
                    vừa non đã già

tiễn Én về nơi ngọt đường mặn muối
tổ treo ngọn đước tổ bám lá dừa
đừng đậu bụi gai chớ vào phố chợ
trong Nam tuần này đã tạnh gió mưa?

sương sa gió bấc mưa phùn sẽ qua
về đi
về với mùa xuân phương Bắc
tép ngậy ao làng thóc mẩy ruộng chiêm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét